Ảnh minh họa
Ông Thanh mở phòng khám tư này đã được gần 20 năm và cũng đã cứu chữa khỏi cho rất nhiều người bệnh. Bệnh nhân nào mà nặng, vượt quá khả năng của phòng khám là ông chuyển bệnh nhân tới ngay bệnh viện phù hợp chứ kiên quyết không giữ lại để tránh gây hậu quả đáng tiếc.
Ông định sẽ duy trì phòng khám này thêm 2-3 năm nữa đợi con trai đang đi tu nghiệp ở nước ngoài về ông sẽ giao lại quyền quản lý cho nó để mình có thể được nghỉ ngơi. Ông đã định sau đó sẽ cùng vợ đi du lịch nhiều nơi, dành thời gian cho vợ vì 2/3 cuộc đời ông đã cống hiến hoàn toàn cho công việc rồi.Bệnh nhân của ông phần lớn là người già vì ông là bác sĩ tim mạch mà. Người già thì thường tính khí thất thường, rồi khó chiều như trẻ con vậy nên ông dặn mọi người trong phòng khám là dù ở bất cứ tình huống nào cũng phải nhẹ nhàng với bệnh nhân và cứng rắn khi cần thiết. Có ông cụ tới đòi bác sĩ kê thuốc cho khỏi ngay để còn về, hình như con cái ông ấy đang tranh chấp đất đai vì nghĩ bố sắp chết.
Ông Thanh lúc đó tự dưng vừa phải động viên ông cụ đó yêu tâm điều trị theo phác đồ của bác sĩ lại vừa phải đứng ra giàn xếp với các con của ông cụ, tránh xung đột xảy ra khiến ông cụ bị sốc có thể dẫn đến hậu quả xấu. Mà ông cụ đã nói nếu ông mất đột ngột thì tài sản ông sẽ đem từ thiện hết, thì đám con cũng chẳng được gì cả.
Nhờ ông Thanh, mà mấy đứa con của ông cụ lại xúm vào chăm sóc bố. Để rồi ông cụ tai qua nạn khỏi về chia đều tài sản cho các con, giờ thì gia đình họ lại sống hòa thuận mà ông cụ lại khỏe ra. Mỗi tết cụ vẫn bắt các con chở tới nhà bác sĩ Thanh để cảm ơn người bác sĩ không chỉ giỏi chuyên môn mà còn quá tốt bụng ấy.
Hôm đó có 1 cô gái trẻ đưa mẹ đến và chờ đến lượt khám và làm náo loạn cả 1 khu vì tiếng bà mẹ quát tháo, tiếng cô con gái cũng chẳng vừa còn to hơn tiếng mẹ. Ông đã định bảo y tá đưa mẹ con cô ấy ra ngoài nhưng rồi ông vừa mở cửa thì 2 mẹ con cô ấy đã vào ngay bên trong:
– Cháu chào bác sĩ. Mẹ cháu khó thở, bác sĩ kê cho mẹ cháu loại thuốc nào giúp bà chết nhanh nhất ấy vì bà phiền phức lắm.
Ông Thanh nghe mà rùng mình. Tại sao cô con gái xinh xắn có vẻ có học thế kia lại có thể thốt ra những lời như vậy. Người ta bố mẹ bệnh nặng cận kề cái chết còn cố gắng cứu chữa để bố mẹ sống ngày nào con cháu vui ngày ấy. Trong khi cô này thì…
Ông Thanh định đuổi cô gái ra ngoài nhưng câu nói nhỏ vừa đủ nghe của cô ấy sau đó khiến ông lặng người. “Mẹ cháu bệnh tim nhưng tiếc tiền không đi khám. Chỉ đòi chết thôi. Cháu phải nói thế để bà tin đấy. Bác sĩ cứ kê cho mẹ cháu loại thuốc tốt nhất nhé!”.
Trán ông Thanh lúc này mới giãn ra. Hóa ra đây mới là sự thật. Ông khám cho bà cụ rồi lẳng lặng kê thuốc cho bà ấy. Bà cụ lúc đấy chắc cũng tin vào lời của con gái nên không hỏi gì bác sĩ cả.
Mẹ con cô gái đi rồi mà ông Thanh cứ ngồi thất thần mãi. Ông là bác sĩ thì không được nói dối tình trạng sức khỏe của bệnh nhân, nhưng cô gái kia thì có thể nói dối mẹ mình, sẵn sàng hứng chịu sự hiểu lầm từ người ngoài chỉ vì muốn mẹ mình có thể yên tâm mà điều trị bệnh.
Lời nói dối là không tốt nhưng trong trường hợp này có lẽ cô ấy đã làm đúng vì nếu không được điều trị ngay thì tính mạng của người mẹ sẽ rất nguy hiểm. Cô gái nói đang gom tiền để cuối tháng đưa mẹ vào viện và ông Thanh cũng hứa sẽ giới thiệu bác sĩ giỏi để phẫu thuật cho mẹ cô ấy.
Phương Minh/ Theo Thể thao xã hội
http://thethaovaxahoi.vn/ai-cai-gi/co-gai-tre-noi-to-bac-si-ke-cho-me-chau-loai-thuoc-nao-giup-nhanh-chet-ay.html
Mẹ già vì thương con,khi có bệnh sợ phải tốn kém tiền của con,nên chỉ muốn chết cho thoát khỏi gánh nặng.Tâm lý này thường thấy ở những bà mẹ đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống.Cái nghèo khổ là nỗi ám ảnh,không muốn con mình vì mẹ mà rơi trở lại cái nghèo khổ mà mẹ từng chịu đựng....Tấm lòng của mẹ lo cho con đế cả cái chết cũng xem nhẹ như không.
Trả lờiXóaChúc chị sức khỏe,đón mùa Vu Lan an lành !
Chị cũng nghĩ như em.Chúc em mùa Vu Lan an lành .
Xóahttp://123anhdep.net/wp-content/uploads/2016/01/rot-nuoc-mat-truoc-hinh-anh-dep-ve-su-hy-sinh-cua-nguoi-me-8.jpg