Đón đợi cậu bé 8 tuổi sau ca phẫu thuật là thế giới chỉ có 1 màu đen. Thế nhưng, không ai có thể ngờ rằng, những năm sau đó, cuộc đời cậu lại thay đổi nhiều đến thế.
Đó là một câu chuyện cổ tích giữa đời thực, khi kỳ tích được xây dựng nên từ tình mẫu tử, từ niềm tin mãnh liệt, nghị lực và sự quyết tâm không chùn bước.
Tại thị trấn Forks, Washington, Hoa Kỳ có một cậu bé bất hạnh, đầu của cậu mọc một khối u, bác sĩ chẩn đoán đây là một khối u ác tính. Mặc dù phẫu thuật cắt bỏ khối u thành công, nhưng sau cuộc phẫu thuật, cậu không thể nhìn được nữa.
Cậu bé 8 tuổi nói trong làn nước mắt: "Mẹ ơi, con còn có thể nhìn được nữa không? Con còn phải đọc sách, con còn muốn đá bóng cùng các bạn." Mẹ cậu xoa đầu cậu trả lời: "Con ngoan, chắc chắc chắn con sẽ lại nhìn thấy, chỉ cần con không từ bỏ nỗ lực, rồi một ngày Chúa sẽ cảm động. Tới lúc đó, con muốn làm điều gì cũng được."
Cậu bé được mẹ gửi tới trường khiếm thị, và là đứa trẻ siêng năng nhất trong lớp. Giáo viên nói với mẹ cậu: "Con chị thật là thông minh, cậu bé là học sinh nhận biết được chữ nổi nhanh nhất mà tôi từng gặp. Khao khát học tập cũng rất mạnh mẽ, rất chịu khó, lại quan hệ rất tốt với mọi người." Người mẹ mỉm cười nhẹ nhõm.
Có lần, cậu bé hào hứng kể với mẹ, mình tham gia một trận bóng nhà trường tổ chức, cả đội bóng đều giống cậu, không nhìn thấy, nhưng dựa vào cảm giác, mọi người đều biết vị trí bóng, và nên đá theo hướng nào.
Mẹ khen cậu thật giỏi, cậu bé cười, tràn đầy hy vọng: "Mẹ ơi, mẹ thấy con sắp làm Chúa cảm động chưa, con sẽ nhìn thấy nhanh thôi, phải không mẹ?" Người mẹ vuốt má con trai, trả lời: " Đúng rồi, con trai, chỉ cần con kiên trì nỗ lực, con sẽ làm Chúa cảm động."
Cậu bé ở trường ngày càng thể hiện xuất sắc, các giáo viên và học sinh đều rất thích cậu bé. Vào trung học phổ thông, cậu dự định đăng ký vào khoa Âm nhạc với hy vọng có thể trở thành giáo viên âm nhạc, cha mẹ đều rất ủng hộ cậu.
Bước ngoặt thay đổi nghề nghiệp
Một ngày, mẹ cậu bé và chồng của bà kể, bà có người đồng nghiệp, phải ra tòa vì vấn đề nhà cửa, do gia cảnh nghèo khó, không mời nổi luật sư, không biết làm sao. Từ đó, cậu bé quyết định đăng ký khoa Pháp Luật, trở thành một luật sư, có trách nhiệm đấu tranh vì người nghèo.
Mẹ cậu khuyên giải, có thể Âm nhạc sẽ phù hợp với cậu hơn nhưng cậu trịnh trọng tuyên bố: " Mẹ hãy tin vào lựa chọn của con, luật sư chắc chắn sẽ phù hợp với con.
Năm 25 tuổi, cậu lấy được bằng Luật sư, muốn tìm việc ở văn phòng luật sư. Các công ty liên tiếp đều từ chối, vì cậu bị mù. Sau đó, cậu đăng tin trên mạng, làm luật sư miễn phí cho người nghèo.
Ban đầu, mọi người đều nghi ngờ năng lực của cậu. Mặc dù không mất tiền, cũng chẳng ai dám mời cậu. Không muốn chờ đợi vô ích trong nhà, cậu quyết định tự mình tìm cơ hội.
Cậu đi theo chú chó dẫn đường tới ga tàu điện ngầm, khi chờ tàu, cậu nghe thấy tiếng một người phụ nữ đang nói chuyện điện thoại, kể gần đây đang gặp chút rắc rối, muốn mời một luật sư phí rẻ một chút, người phụ nữ hy vọng người trong điện thoại có thể giúp giới thiệu ai đó.
Đợi người phụ nữ gác điện thoại, cậu chủ động tới nói chuyện với cô ấy, giới thiệu mình là luật sư. Người phụ nữ xin tư vấn một vài kiến thức pháp luật.
Câu trả lời của cậu khiến cô ấy rất hài lòng, ngay lập tức quyết định mời cậu làm luật sư riêng. Trước tòa, màn thể hiện của cậu khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Chàng trai, lần đầu tiên trong vai trò luật sư, nhận được sự công nhận của mọi người, điều này khiến cậu thêm phần tự tin.
Một ai đó đã đăng tải video biện luận trước tòa của cậu lên mạng, rất nhanh sau đó, cậu trở thành nhân vật nổi tiếng trên mạng. Ngày càng nhiều người muốn mời cậu làm luật sư.
Tôn chỉ của cậu là ưu tiên và miễn phí cho người nghèo, sau đó mới lựa chọn tới nhóm đối tượng thu phí. Cậu trở nên nổi tiếng, mở được một văn phòng luật sự riêng.
Có phóng viên ngưỡng mộ danh tính chàng luật sư nên đã xin được phỏng vấn. Phóng viên hỏi: "Anh làm luật sư chủ yếu để giúp đỡ người nghèo, xin hỏi vì sao anh làm như vậy?" Vị luật sư mỉm cười trả lời: " Khi còn nhỏ, sau khi mất thị giác, mẹ đã nói với tôi, chỉ cần làm cảm động Chúa, tôi sẽ lại thấy được ánh sáng. Tôi chỉ muốn làm cảm động Chúa!"
Tháng 11/ 2016, vị luật sư này trở thành phó thống đốc bang Washington. Năm đó anh 35 tuổi, cũng là phó thống đốc bang khiếm thị đầu tiên trong lịch sử của bang này - Cyrus Habib.
Cuối cùng, Cyrus Habib đã làm cảm động Chúa, mặc dù hai mắt không nhìn thấy nhưng người đàn ông ấy đã mang ánh sáng tới mọi người. Đối với anh, đó chính là ánh sáng mà anh mong đợi.
Khánh An-Theo ICT Việt Namhttps://soha.vn/con-trai-8-tuoi-bi-mu-sau-ca-phau-thuat-nguoi-me-dong-vien-1-cau-27-nam-sau-cau-be-tro-thanh-nguoi-duoc-ca-the-gioi-biet-den-20200415164452302.htm?fbclid=IwAR17LnnKd_aevKN1r8oXw4eDVn2_CIL1Z8QKzzz-QFv-Gsh3vnT_zy_eqmc
Thật đáng khâm phục và ngưỡng mộ!
Trả lờiXóa:)
https://img1.picmix.com/output/pic/normal/5/2/6/4/4684625_349a1.gif
Như chuyện cổ tích cô nhỉ? cháu chúc cô cuối tuâ nhiều niềm vui.
Trả lờiXóa