19 thg 7, 2020
"Kẻ cho có thể quên, nhưng người nhận nhất định phải nhớ."
Ảnh minh họa
Hồi mình còn ở Sài Gòn, nằm điều trị ở bệnh viện Ung bướu thành phố Hồ Chí Minh, mình có duyên gặp bác sĩ tốt, ngoài điều trị cho mình, bác sĩ biết hoàn cảnh sinh viên nghèo nên còn giới thiệu việc cho mình làm tại giường. Đó là việc gia sư và dịch thuật. Gia sư thì dạy con gái của bác ấy, tuần 3 buổi 3 môn Toán Văn Anh.
Dịch thuật thì bác sĩ ấy đưa cho mình mấy cái tờ HDSD thuốc bằng tiếng Anh, bảo mình dịch sang tiếng Việt, bảo bác ấy có làm ngoài cho một công ty nhập khẩu và phân phối dược phẩm, nên công ty cần bản dịch tiếng Việt cho thị trường Việt Nam. Tùy theo tổng số chữ trong văn bản cần dịch để tính tiền, cứ 1 chữ là 2000 đồng (hai ngàn đồng). Việc quá thơm. Mình khi ấy tự thấy tiếng Anh trình chưa cao, nhưng có việc nhẹ lương hậu hĩnh trong lúc ốm đau là tốt quá rồi, nên càng có động lực để vừa làm vừa học tiếng Anh. Cứ rời kim truyền ra là mình cầm sách học và dịch. Ban đầu khó, sửa mãi mới được như ý, sau thì trình tăng lên, làm dễ dàng hơn.
Có đợt đỉnh điểm mình kiếm được cũng gần 50 triệu từ phi vụ ấy chỉ trong chưa đầy 1 tháng. Đủ tiền cho 3 lần đi thuốc (mỗi lần thuốc mình đi đợt đó mình nhớ chừng 12 - 13 triệu gì đó).
Sau này, lộ trình đi Ca của mình bác cũng giúp đỡ về hồ sơ rất nhiều.
Khi mình đi Canada rồi, mình liên lạc để cảm ơn bác sĩ, mình mới té ngửa ra 1 điều:
Thì ra, không hề có 1 công ty dược nào sử dụng mấy cái bản dịch đó của mình cả, trình mình lúc đó tuổi gì mà dịch được mấy cái đó cho công ty dược dùng? Tất cả tiền trả cho các bản dịch kia đều là tiền túi của bác sĩ đó. Bác ấy phần muốn giúp mình, nhưng phần vì không muốn kiểu đưa sẵn con cá cho mình kẻo mình ỷ lại, mà muốn tạo cái cần câu để mình cố gắng, nên mới đưa các HDSD thuốc cho mình dịch.
Đó là lời nói dối, bác ấy bảo bác ấy nói dối thế để tránh các rắc rối không đáng có với mọi người chung quanh, giờ thấy mình ổn rồi bác mới nói thẳng cho mình biết.
Năm nay, con bác ấy đi tốt nghiệp đại học, mình là người "gia sư online" miễn phí cho em ấy suốt 6 năm qua. Thực ra là dạy em 8 năm, từ khi em ấy mới học 9, nhưng khi rời VN thì mình gia sư online không lấy tiền nữa, nói dối em là để luyện cho em đậu đại học rồi lấy 1 thể. Mình chỉ đủ thời gian dạy online tận tâm nhất cho 2 người, đó là em và bạn trai của em. Em yêu từ năm lớp 11, giấu mẹ vì sợ, mà mình thì không muốn ba mẹ em cấm cản chuyện tình cảm của em nên luôn bảo ban 2 đứa cố mà học để chứng minh. Ơn trời là cả 2 đứa đều đậu và học xong đại học.
Từ một học sinh điểm tổng kết trung bình, em ấy bứt phá và đậu đại học top đầu. Em nói, em chỉ hạp với cách dạy của mình, và tin sư tư vấn của mình mình nên nghe theo mình từ ngày chọn ngành, cho tới chọn trường để thi. Em gọi mình bằng cô, mọi chuyện tình cảm, học hành gì cũng trút với cô vì ba mẹ đều là bác sĩ rất bận.
Khi biết em tốt nghiệp đại học, mình gửi cho em ấy chiếc Mac mới để làm dụng cụ làm việc, coi như một món quà tri ân người mẹ bác sĩ nhân hậu của em năm xưa.
Hôm nay, hai "cô - trò" gọi nhau cả buổi để kể lại chuyện xưa, động viên nhau và hẹn sẽ cố gắng để sau này có thể cùng nhau làm những chuyện "đáng yêu" như mẹ em đã làm.
💙💙💙💙💙
Cuộc đời mình nếu không may mắn có những lương duyên tốt, gặp những con người sống đẹp như vậy, có lẽ mình đã chìm trong địa ngục.
Nguồn : Therese Nguyen
https://www.facebook.com/nhungcauchuyenthuvi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
:))
:((
:)
:-ss
=))
:(
:d
@-)
:p
:-o
[-(
:-?
:-t
b-(
=d>
Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
Sau link ảnh, không gõ thêm bất cứ ký tự nào nữa.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể copy link hình (link trực tiếp) và dán trực
tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ *